Một chu kỳ mới, chúng ta chúc nhau những lời tốt đẹp.
Thời gian bào mòn nhiều thứ nhất là sức khỏe, nhưng chỉ một thứ là “thói quen (tập khí), thì
thật khó bào mòn, khó bỏ, khó sửa, khó trừ.
Gặp sự trái ý, nổi nóng và nói những lời khó nghe, là một điều
vẫn còn đó như một công án.
Gặp ai nhắc nhở chỉ lỗi thì phản ứng thanh minh vẫn nhanh như
chớp, dù biết có những việc làm thinh vẫn hay hơn. Nhưng tập khí còn nhanh hơn
tia chớp lòe trước tiếng sấm rền, đã làm lóa mắt nhau, người nhắc lẫn người được
nhắc đều bước vào đường gai góc.
Mọi rắc rối phiền phức gây cho nhau, hay đúng hơn gây cho
tâm mình, là sự không dừng kịp trước những thói quen quá sâu. Chính vậy, sự tự
hiểu kịp tâm mình, nhận ra kịp những sinh khởi của tâm, những máy động trước những
gì không như ý, là một công án chưa có đáp án.
Có lẽ chúng ta sẽ chúc nhau, có thói quen nhìn kịp lại tâm
mình, trước khi chạy theo thói quen cũ.
Lâu dần sự huân tập sức tỉnh sẽ thấm sâu hơn, và thói quen
xưa cũ kịp dừng trước khi phát tác những lời nói hay hành động khiến gây đổ vỡ
thương đau cho tâm mình và tâm người.
Phải chăng đây chính là lúc chúng ta nên để mọi thứ lắng xuống !!!
Trả lờiXóa