Thứ Bảy, 31 tháng 5, 2014

Mùa nóng!


Có lẽ đây là dịp để nhìn ra chúng ta thường “than van”, những lúc buột miệng vô cớ, nóng quá. Biết trách ai, đành đổ tội cho ông trời… bằng những câu cằn nhằn cho những ngày nóng.

Sự không kiểm soát được tư tưởng thành lời nói, tuy chỉ nói vu vơ thôi, nhưng nếu nhìn kỹ sẽ nhận ra nhiều điều hay cho đời sống chính mình.

Một ngày không than van về những bất như ý quanh mình, là có sự tỉnh giác khi tư tưởng khởi lên.

Điều nhỏ này, để ý được, cũng là khởi đầu cho bước chân tỉnh giác bạn nhỉ!


Thứ Tư, 21 tháng 5, 2014

Không nói với tôi!


Chú kể: Khách đi xe mỗi người một ý, có người không thích nói chuyện, không thích nghe nhạc. Đường dài, đôi khi buồn ngủ mở nhạc, nếu khách không đồng ý điều gì có thể góp ý thẳng, đây lại nói với chủ xe...

Có lẽ chú đã bị rầy rà nhắc nhở, hoặc giả đã phải đổi chỗ làm nên có lời tâm sự như thế.

Chúng ta cũng thường có "tâm sự" như chú. Việc chúng ta sơ sót hay theo cái nhìn của người khác là không được, thì ít khi được nghe góp ý thẳng với mình, mà chỉ được "nghe kể lại rằng:...".

Chút suy nghĩ, khi nghe chú nói thế. Sao không nói? Chỉ vì người ta không chịu được thái độ phản kháng và bào chữa về những gì mình làm phiền người.

Có lẽ khi nghe ai kể có ai đó phàn nàn về thái độ của mình, có lẽ mình cũng nghĩ lại coi vì sao như thế, trước khi trách ngay rằng "sao không nói thẳng với tôi!"

Thứ Bảy, 3 tháng 5, 2014

Cho là thiện chí


Thiện chí, hiểu đơn giản là nhiệt tình với tâm tốt. Và người năng nổ nhiệt tình thường chuốc lấy phiền phức bởi những lời nhận xét vu vơ bên ngoài.

Bạn hỏi bây giờ nên làm nữa hay không, làm hết lòng không nghĩ gì, mà bây giờ ai cũng nói bạn vì tình cảm riêng tư.

Bạn định bỏ hết những gì đang hết lòng làm lâu nay, những việc làm mà theo bạn là thiết thực giúp đỡ mọi người.

Khó nhỉ! Nên nói sao, cho những đám mây đang che mặt trời kia tan đi!