Thứ Ba, 16 tháng 9, 2014

Đồng minh


Theo định nghĩa, đồng minh là “đứng về một phía để phối hợp hành động vì mục đích chung”.

Nên chi khi bực bội ai đó, chọn “đồng minh” để kể. Vì muốn xác định rằng người mình đang bực rất là đáng để bực.

Hình như khi không đồng ý ai đó, thì muốn cả thế giới đều không chấp nhận người đó.

Nếu không nhận ra rằng đồng minh tăng theo cấp số cộng thì tâm giận tức tăng theo cấp số nhân. Thì mỗi lần giận tức đều rơi vào con đường này.

Hóa ra tự mình làm tâm mình rối ren thêm, trong khi lúc nào cũng tha thiết muốn tâm bình yên.


Chẳng lẽ nào chúng ta lại như thế mà không biết, bạn nhỉ!

Thứ Năm, 4 tháng 9, 2014

Thói quen bao giờ!

Trong cuộc sống thật khó mà nhận ra lỗi mình, nên ngạn ngữ có nói, thấy cọng rơm trong mắt người mà không thấy cây xà trong mắt mình!

Nếu nhận ra thì ai cũng sẵn sàng xin lỗi và nhận lỗi, nhưng cái khó là không nhận ra lỗi mình ở chỗ nào! Lạ một điều là nơi chính mình mà sao mình không biết! Chẳng lẽ thói quen nhìn ra đã là muôn đời sao.

Việc xảy ra rõ ràng vì người làm mình giận, vì người mà mình khổ, vì người mà...

Người ta hay nói "cho rất nhiều nhưng nhận chẳng bao nhiêu", chỉ vì thấy chỗ mình cho mà không thấy chỗ mình nhận. 

Bâng khuâng nhỉ, trước những gì đang xảy ra, mà chính mình không biết vì sao đến nông nỗi này!