Lời nói hay cách xử sự với nhau cũng thế, chúng ta ít khi để ý rằng mình làm thương tổn người, mà chỉ thấy người làm thương tổn mình.
Cho đến khi để ý tâm bị thương tổn, mà người bên kia thì cứ thản nhiên chẳng có vẻ gì cho là đã có lời nói hay cử chỉ hơi quá đáng. Khi chợt thấy nơi người, cũng là lúc giật mình nơi chính mình.
Người không hay không biết thái độ của họ, cũng như mình khó mà hay biết thái độ của mình! Thói quen ở mặt tiêu cực nguy hiểm cho chính chúng ta là vậy.
Chính thế ở mặt tích cực, người ta tập quen những gì cần thiết để tâm chính mình có thể lắng nhanh những giao động. Chỉ khi chính tâm mình có sự bình an, mới có thể biết những thói quen gây tác hại cho mình và người - mà một tâm thường giao động khó có dịp hiểu rõ.